Cầu nguyện là một cuộc nói chuyện thầm kín, sâu lắng với Thiên Chúa. Nói với Thiên Chúa tất cả những gì chúng ta muốn, giống như chúng ta tâm sự với một người bạn thân nhất của mình vậy. Với sự hiện diện của Thiên Chúa, Thánh Augustinô suy gẫm, tự chất vấn mình và chất vấn Thiên Chúa. Hơn nữa, ngài cầu khẩn Thiên Chúa như đứa trẻ cầu xin mẹ mình, ngài nói: “Và con nói chuyện huyên thuyên với Ngài, lạy Chúa” (Tự thuật IX, I, I). Vì thế, chúng ta cần đến gần với cách cầu nguyện của Thánh Augustinô dưới ánh sáng của tình bạn, vì đối với ngài, cầu nguyện là một tình bạn nói được, diễn đạt được: “Cầu nguyện là thưa chuyện với Chúa” (En. in ps 85,7). Nhưng hơn thế nữa, đối với Thánh Augustinô, cầu nguyện không đơn thuần là một cuộc đối thoại với những từ ngữ sáo rỗng, nhưng trước hết, đó là một cuộc đối thoại sống động. Trong cầu nguyện, Thiên Chúa hiến mình cho ta và chúng ta dâng mình cho Ngài.
Các bài viết sau đây không phải và cũng không dám cho là một trình bày đầy đủ và có hệ thống tư tưởng của Thánh Augustinô về cầu nguyện. Đó không phải là mục đích của chúng. Đây chỉ là những phân tích sơ lược về một vài chủ đề mà Thánh Augustinô yêu thích để từ đó nhờ ngài dẫn dắt và dưới ánh sáng của ngài, chúng ta có thể cầu nguyện như ngài đã cầu nguyện. Thánh Augustinô luôn nói với chúng ta bằng cả con tim. Và ngài hâm nóng tâm hồn những ai đến với ngài.